2011年3月15日

生命氣息

這幾天在家看到日本災情的慘況,雖然也會擔心核電廠爆炸所帶來的後遺症,但想想擔心也是沒有用的。還不如關掉電視,享受一下午後平靜的陽光。

看到海嘯來襲,海水肆無忌憚衝上稻田的樣子,我想起聖經上的一段話:


海水衝出如嬰孩出母胎,那時誰用門把海水關閉呢? 是我以雲彩當作海的衣服,以幽暗當包裹海的布,我為海定界限、又安置門閂和門戶,說:你只可到這裡,不可越過;你狂傲的波浪要到此止住。約伯紀38:8-11             
Ai đóng chặt hai cánh cửa, ngăn giữ biển lại, Khi nó trào ra khỏi lòng mẹ?  Chính Ta ban mây làm áo quần cho biển, Dùng mây đen dày đặc làm tã quấn cho nó. Ta định ranh giới cho biển, Đóng cửa, cài then, Và phán bảo: "Ngươi chỉ vô tới đây, không xa hơn nữa. Sóng biển ngang tàng phải dừng lại nơi đây."      Gióp 38:8-11


這是當約伯正在受苦時, 上帝向約伯啟示自已的作為。記得我第一次看到這段經文時,感到非常地震驚,原來,上帝造物是如此奇妙和偉大,就連海和陸地的界線,也是 祂所命定出來的。因為感到非常震驚,所以我對這段經文的印象特別深刻。


曾幾何時,渺小的人類認為"人定勝天",但殊不知,人的生命氣息都在於 神,是 神的保守和看顧,我們才能平安地活到現在。



其實明天怎樣,你們並不知道。你們的生命是什麼呢? 你們本來是過眼雲煙,轉瞬之間就消逝了。你們倒不如說:"主若願意,我們就可以活著,作這事或作那事。"  (雅各書4:14-15)
Nhưng anh chị em không biết ngày mai đời sống mình ra sao! anh chị em giống như hơi nước, hiện ra chốc lát rồi biến mất. Đáng lẽ anh chị em nói rằng: "Nếu Chúa muốn thì chúng ta sẽ sống, chúng ta sẽ làm việc này việc kia!"   Gia-cơ 4:14-15


願我們都能用感恩的心來過每一天,也願 神的憐憫臨到日本那塊土地。



寫於三月某周日午後


沒有留言:

張貼留言