2011年3月15日

生命氣息

這幾天在家看到日本災情的慘況,雖然也會擔心核電廠爆炸所帶來的後遺症,但想想擔心也是沒有用的。還不如關掉電視,享受一下午後平靜的陽光。

看到海嘯來襲,海水肆無忌憚衝上稻田的樣子,我想起聖經上的一段話:


海水衝出如嬰孩出母胎,那時誰用門把海水關閉呢? 是我以雲彩當作海的衣服,以幽暗當包裹海的布,我為海定界限、又安置門閂和門戶,說:你只可到這裡,不可越過;你狂傲的波浪要到此止住。約伯紀38:8-11             
Ai đóng chặt hai cánh cửa, ngăn giữ biển lại, Khi nó trào ra khỏi lòng mẹ?  Chính Ta ban mây làm áo quần cho biển, Dùng mây đen dày đặc làm tã quấn cho nó. Ta định ranh giới cho biển, Đóng cửa, cài then, Và phán bảo: "Ngươi chỉ vô tới đây, không xa hơn nữa. Sóng biển ngang tàng phải dừng lại nơi đây."      Gióp 38:8-11


這是當約伯正在受苦時, 上帝向約伯啟示自已的作為。記得我第一次看到這段經文時,感到非常地震驚,原來,上帝造物是如此奇妙和偉大,就連海和陸地的界線,也是 祂所命定出來的。因為感到非常震驚,所以我對這段經文的印象特別深刻。


曾幾何時,渺小的人類認為"人定勝天",但殊不知,人的生命氣息都在於 神,是 神的保守和看顧,我們才能平安地活到現在。



其實明天怎樣,你們並不知道。你們的生命是什麼呢? 你們本來是過眼雲煙,轉瞬之間就消逝了。你們倒不如說:"主若願意,我們就可以活著,作這事或作那事。"  (雅各書4:14-15)
Nhưng anh chị em không biết ngày mai đời sống mình ra sao! anh chị em giống như hơi nước, hiện ra chốc lát rồi biến mất. Đáng lẽ anh chị em nói rằng: "Nếu Chúa muốn thì chúng ta sẽ sống, chúng ta sẽ làm việc này việc kia!"   Gia-cơ 4:14-15


願我們都能用感恩的心來過每一天,也願 神的憐憫臨到日本那塊土地。



寫於三月某周日午後


2011年3月10日

Mèo meo meo của H 我的妙妙貓




Trươc H 30 tuổi thì chưa bao giờ nuôi mèo, vì hội nhỏ, mẹ H luôn báo H rằng "con mèo là 1 loại động vật ích kỷ, hiện thực và vô tình nữa". Cho nên, mặc dụ H chưa nuôi mèo lần nào mà đã ghét chúng rồi.

Nhưng sau khi H có dịp sống và làm việc tại thôn quê VN, H đã thay hoàn toàn đổi nhận xét này. Đối với H bây giờ, con mèo là 1 loại động vật đáng yêu dã man, dịu dàng, lanh lợi và kèm theo có giá trị lợi dụng nữa. Ngày xưa, H luôn nghĩ rằng con chó là động vật H thích nhất, con chó là bạn bè trung thành của con người và biết trông nhà.Nhưng bây giờ so với con mèo, H thấy con chó không những "hơi bị thôi" mà cũng "hơi bị ngốc" nữa. (trước đây nhà H có 1 con chó thường lăn vào nước tiểu của chính mình, nhưng con mèo thì chẳng bao giờ làm điều như vậy, con mèo sạch sẻ như "cát trắng bờ biển" )

1 bạn H cũng báo rằng con chó quá trung thành, thậm chí đến mức "ngu trung mù quáng". Những con chó bị người chủ đánh sắp chết mà vẫn muốn chạy về nhà. So với con chó, con mèo thì "khôn sáng" hơn.

Kinh nghiệm H nuôi mèo cũng rất bất ngờ, H chưa bao giờ nghĩ rằng mình sẽ thích con mèo và yêu chúng. Bấy giờ H theo công ty chuyển sang thôn quê. 3 tháng liền sống yên bình và vui vẻ.  Đến tháng thứ 4, hình như cánh đồng bên ngoài bị phá, trong nhà bỗng nhiên con chuột tăng lên một cách kinh khủng. Ban đầu thì H đôi khi nghe thấy tiếng bước chân của con chuột chạy trên trần nhà. Sau đó có 1 lần H đang ngủ ngon, bỗng nhiên nghe thấy con chuột chạy trong phòng H ăn vụng. Sau đêm đó mấy ngày liền, mỗi khi trời tối thì H bắt đầu nhá nhem tối thì H càng sợ.


Sau khi H cầu nguyện,    Đức Chúa Trời ban cho H 2 con mèo cực kỳ đáng yêu. Hội chúng còn nhỏ, H cho rằng chúng chỉ là "vũ khí" để đối phó con chuột, H vẫn không thích chúng lắm. Sau thời gian qua, H mới tháy dần dần thấy được tính cách của chúng và đã thay đổi suy nghĩ của mình rồi.


Từ tính con mèo, H cũng khám phát ra những bản chết của con người, ví dụ chúng rất tò mò, tập trung, đôi khi cứng đầu, và khi dẫn chúng đi vệ sinh, thì chúng giống như 1 con bé 3 tuổi đang tìm toilet. Và chúng cũng hơi giống con chuột thích dấu mình trong đống mảnh vụn. 2 con mèo của H là chị em ruột, ngoài những bản tính chung như trên, thì tính cách 2 con mèo thì khác như trời đất, chính là câu "cha mẹ sinh con, trời sinh tính".


Có 1 lần H cho rằng 2 con mèo đã lớn rồi, nên huấn luyện chúng để biết bắt chuột. Để chúng được triển khai "nhiệm vụ" đó. H bắt đầu giảm đi sổ lượng thực ăn của chúng. Sau 3 ngày, chúng trở kêu tiếng lớn quá và thấy bất an, nhưng vẫn không thấy họ "đi săn". Cô quản gia báo rằng "chũng còn nhỏ, chưa biết bắt chuột đâu!" H mới khôi phục lại số lượng thực phẩm của chúng.


Hình như chúng sợ đối lại, sau đó mỗi bữa cơm ăn nhiều quá đến mức bụng da sắp bị "nổ". Vì chúng ăn quá tải, sau khi ăn xong, chúng đi bộ lắc lư.  Khổ thân chúng để làm "chuột bẹch" của H.


Sau kinh nhiệm đó, H cũng bỏ quên những nhiệm vụ của 2 con mèo đáng yêu. Dù sao khi cúng lớn lên rồi tự nhiên sẽ biết bắt chuột, vì đó là bản năng của chúng mà. Cho chúng tự nhiên là "chính sách tốt nhất".


-------------------------------------------------
翻譯


30歲之前,我從來沒養過貓,因為從小的時候,我媽常告訴我,貓是一種自私、現實而且無情的動物。所以雖然我沒養過貓,就已經討厭牠們了。



但自從我有機會在越南的鄉下生活、工作後,我完全改變了這樣的看法。現在對於我而言,貓是一種超級可愛、溫柔、聰明伶俐,以及附帶有利用價值的動物。以前,我總是覺得狗是我最喜歡的動物,狗是人類忠實的朋友而且還會看家。但現在和貓比起來,我覺得狗不但有點臭,而且還有點笨(以前我家有隻狗,常在自己的尿上面打滾,但貓就從來不做這種事,貓兒乾淨地像海邊白沙)


我的一個朋友也說,狗太忠誠,甚至到盲目愚忠的程度。有些狗狗被主人打到快死掉了,卻還是一直跑回家。和狗比起來,貓則是明智許多。



我養貓的經驗也是很意外的,我從沒想過自己會養貓而且還那麼愛牠們。那時我和公司一同搬到鄉下去,連續3個月過著平安快樂的日子,到了第四個月,好像是外面的稻田被剷平,在家裡的老鼠突然暴增,一開始我只是爾偶聽到老鼠在天花板上的腳步聲,之後有一次我正睡得香甜,則突然聽到老鼠偷吃東西的聲音。那晚之後的連續幾天,每當天黑我就開始害怕,入夜後我更害怕。



在禱告之後, 上帝賜給我兩隻超級可愛的貓貓。當牠們小的時候,我只是把牠們當作是用來對付老鼠的武器,我仍不太喜歡牠們。過了一段時間,我才漸漸看到牠們的個性而改變自己的想法。



在貓的本性上,我也發現了一些人類的本性,例如牠們很好奇、專注、偶爾任性,牠們上廁所的時候,很像一個三歲小孩子在找馬桶。牠們也有一點像老鼠,喜歡把自己藏在雜物堆裡。我的兩隻貓是親生姊妹,除了以上的本性相同之外,兩隻貓的性格則是天壤之別。正所謂父母生孩子,老天爺生性格”。


有一次,我想讓兩隻貓快長大了,應該要訓練牠們抓老鼠! 為了讓牠們展開這項任務,我開始降少牠們的食物量,三天後,牠們的叫聲很大和不安,不過,也沒看牠們開始去狩獵。管家阿姨說牠們還小,還不會抓老鼠!” 我才恢復牠們原來的食物量。牠們好像怕再餓著,自此之後每一餐都吃到小肚皮快爆炸的程度~~吃完之後,也因為吃得太多,而走路起來搖搖晃晃的。真是可憐牠們,當我的白老鼠”!!


之後我也放棄兩隻小貓的任務了,反正牠們長大了自然會抓老鼠,因為抓老鼠是牠們的本能嘛! 讓牠們自然是最好的政策了。








2011年3月5日

Những tâm đắc khi H học văn học VN 我讀越南文學的心得

Dạo này H đang đọc 1 quyển sách nói về "văn học VN", H phát hiện ra những tác phẩm nổi tiếng toàn là "bi kịch", và hình như càng "bi càng nổi tiếng", ví dụ...."Truyện Kiều" của Nguyễn Du, "Chí Phèo" của Nam Cao, truyện thơ "Quan Âm Thị Kính"...v.v.  Để H đọc xong những tóm tắt của bài văn đó rồi, trong lòng của mình cũng cảm thấy "buồn buồn". 


"Tính Buồn sầu" hình như là một tính cách của người VN nói chung, người miền Bắc nói riêng. H nghĩ rằng cái tính cách đó có thể chính là tại sao người VN thắng được người TQ, Pháp và Mỹ. Con người có thể học rất nhiều thứ trong sự khó khăn, chuyện buồn, ví dụ trí tuệ, phương pháp, kiên nhẫn....v.v.  Nhưng không học được nhiều trong chuyện vui.


Trong lịch sử, dân tộc VN đã bị áp bức một thời gian không ngắn ngủi. Vì sự khó khăn này, tạo ra tính cách của người VN. Trong khi khó khăn, khốn khổ, con ngừoi sẽ suy nghĩ sâu sắc hơn, để tránh được những nguy hiểm trong cuộc sống hoặc thay đổi số phận của con cháu. Và những bằng chứng đó, chính thể hiện trong văn học VN từ xưa đén nay, bài thơ, thần thoại, truyền thuyết, truyện cổ tích, kịch bản, ca khúc...v.v.



Cho nên khi các bạn có dịp đến thăm VN, đặc biệt là Hà Nội. Hoặc kết bạn với những người bạn VN miền Bắc. Chắc chắn sẽ cảm  nhận được những không khí hay suy nghĩ buồn sầu. H có một lần kinh nghiệm rất ẩn tượng. Đó là khi H làm việc tại HN, có một lần khoảng 4 tháng xa quê H chưa được về thăm gia định. Khi được về, H vui quá và đang trên đường về muốn nghe những bài hát vui vẻ, sôi động. Nhưng H tìm đi tìm lại trong MP3 của mình, thì toàn là những bài hát mang tính buồn buồn. Đến thời gian đó, H mới nhận thức là suốt một năm qua, những bài hát VN mà H thường nghe, toàn là âm nhạc buồn sầu. Đó là một kinh nghiệm giống như một người đang ngủ say và được người khác đột ngột đánh dậy.



Kinh nghiệm đó thật là "sốc", vì vô tình H cũng đã "cảm nhiễm" được một tình cảm như thế này.  Nếu bạn muốn kinh nghiệm những "tình buồn sầu" của người VN, hãy đọc một bài thơ, bài văn nào đó "rất nổi tiếng", hoặc nghe một bài hát VN "rất nổi tiếng" (vd: nhạc Trịnh), hoặc ngắm một phong cảnh VN rất nổi tiếng (vd: mùa thu hồ gươm), bạn sẽ cảm nhận được những tình cảm của người VN.


----------------------------------------------------------------------------
翻譯:

最近鄉公主最在讀一本關於越南文學的書,我發現一些很有名的作品都是"悲劇",而且好像是"越悲越有名",例如:阮攸的"金雲翹傳",南高的"志飄",故事詩"觀音氏敬"…等等。讓我讀完了這些文章的故事摘要後,我的心裡也覺得有點悶悶的難過感。


”愁悵感”似乎是越南人的一種性格,特別是北部人。我想這個性格也許正是為什麼越南人能夠戰勝中國、法國和美國人。人類可以從困難、難過的事裡學到很多,例如:智慧、方法、忍耐…等等。但不能從快樂的事學到太多。



在歷史中,越南民族曾被壓迫一段不算短的時間,因為這個困難,造就出越南人的性格。在困難、苦難中,人類的思想會比較深遠,來避免掉生活中的危險或是改變子孫的命運。而那些證據,就體現在從古至今的越南文學裡頭,詩詞、神話、小說、民間故事、劇本、歌曲…等等。



所以,當各位有機會到越南參觀,特別是河內。或是和北越人作朋友,一定能夠感受到愁悵的空氣或是思想。我有一次非常深刻的經驗,那是當我在河內工作,有一次大概四個月離家未能回鄉探親,當回去時,我好高興,在路上想聽快樂、熱鬧的音樂,但我在MP3裡找來找去,則全部是帶有悶悶感的音樂。到那個時候,我才認知到過去一年,那些我常聽的歌曲,全是愁悵的音樂。那種經驗像是一個人正在昏睡,然後突然被別人打醒一樣。



那個經驗真的很"震驚",因為在不知不覺中,我也被傳染到這樣的情感。如果你想體驗越南人的"愁悵感情",可以讀一篇越南非常有名的詩詞或文章,或是聽一首越南非常有名的歌曲(例如:鄭功山的音樂),或是欣賞越南很有名的風景(例如:秋天的還劍湖)。你將可以感受到越南人的這些感情。